Thân giả hiệp trở về cát bụi
Lợi cùng danh xác rụi hoàn không
Vô thường ngộ chớ bận lòng
Đời người giả tạm còn mong ước gì
Gặp nghịch cảnh chịu lì trả quả
Chớ nản lòng mất cả tâm minh
Đời ta một kiếp phù sinh
Qua cơn khảo đảo lặng bình lại thôi
Bền vững chí nghiệp rồi sẽ dứt
Trì Nam Mô cầu dứt oan khiên
Đấy là mối nợ tiền duyên
Giữ tâm thanh tịnh về miền Bồng Lai