ĐỜI NGƯỜI CHẲNG KHÁC GIỌT SƯƠNG,
SÁNG CÒN TRƯA MẤT VÔ THƯỜNG MÀ THÔI
…
ĐỜI vinh nhục hao mòn thân thể,
NGƯỜI tham cầu biếng trễ công phu.
CHẲNG lo hướng thiện hành tu,
KHÁC nào như thể người mù đi đêm.
GIỌT lệ thảm ưu phiền nối tiếp,
SƯƠNG mỏng manh tựa kiếp người ta.
SÁNG mai chớp mắt đã già,
CÒN đâu hình vóc mượt mà đẹp xinh.
TRƯA chiều bóng lặng in rũ xuống,
MẤT thời gian trễ muộn tìm đâu.
VÔ minh mãn số lụy sầu,
THƯỜNG tình danh lợi sở cầu trói chân,
MÀ chẳng chịu tu thân hướng thiện,
THÔI hãy mau chuyển biến hoàn lương.
ĐỜI NGƯỜI CHẲNG KHÁC GIỌT SƯƠNG,
SÁNG CÒN TRƯA MẤT VÔ THƯỜNG MÀ THÔI