THÁI ĐỘ SỐNG TẠO NÊN TẤT CẢ

http://https://www.youtube.com/watch?v=wTwtaQJ7NjA

Cuộc sống ngày càng trở nên hối hả, và theo đó, con người chúng ta ngày càng có nhiều nhiệm vụ và mục tiêu phải hoàn thành. Cuộc sống tất bật này đã khiến nhiều người cảm thấy mệt mỏi và đôi lúc gần như không thể kiểm soát được đời sống của chính mình. Những lúc ấy, không ít người đã tự hỏi:

Cuộc sống là gì và làm thế nào để có được một cuộc sống như mong muốn?

Thái độ sống là khởi nguồn của mọi thành công hay thất bại của con người.

Quả thật, tất cả những gì chúng ta gặp phải trong cuộc sống đều bắt đầu từ chính thái độ sống của chúng ta. Nếu bạn có một thái độ sống đúng đắn và tích cực, thì mọi cảm xúc tiêu cực như sợ hãi, lo lắng, ghen ghét, thất vọng… đều sẽ được loại bỏ. Ngược lại, bạn sẽ tự giam mình trong những dòng cảm xúc tiêu cực và cuối cùng sẽ bị chúng đánh bại.

Thái độ sống quyết định tất cả

Trong cuộc sống, có những người dù có tài và học thức cao nhưng vẫn không thành công. Ngược lại, có những người tuy rất bình thường nhưng thành công vẫn luôn mỉm cười với họ. Chuyện thành – bại, hay được – mất phụ thuộc rất lớn vào thái độ sống của mỗi chúng ta. Ai đó từng nói rằng “tương lai thuộc về người biết đón nhận và giữ lấy nó”.

Thật vậy, không ít người dù trong khó khăn vẫn luôn tìm thấy cơ hội cho mình, nhưng cũng không ít người khi cơ hội đến, họ lại chần chừ, rồi bỏ qua vì ngại gian khổ. Có người vượt qua trở ngại bằng thái độ lạc quan, lại có người chao đảo bởi những ý nghĩ tiêu cực. Bởi vậy, không quá khi nói rằng “Thái độ đóng vai trò quyết định chuyện thành – bại của mỗi người”.

– Vậy sứ mệnh của con là gì hả cha?

– 1 người đàn ông chân chính sẽ biết mình thực sự muốn gì

– Vậy chắn chắn không phải là đi học, con chẳng biết mình học để làm gì, làm cái gì… Việc học chẳng hứng thú gì cả, con chán đến tận cổ rồi.

Cha im lặng lắng nghe rồi đưa cho tôi một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.– Con cho thìa muối này vào cốc nước và uống thử đi.

– Cốc nước mặn chát cha à, tôi nhăn mặt.

Cha lại dẫn tôi ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước: “Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.”

– Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa cha. Nó chẳng hề mặn lên chút nào đâu…

Cha bắt đầu chậm rãi nói:

– Con à, ai cũng có lúc gặp khó khăn, chán nản trong cuộc sống. Và những khó khăn đó giống như thìa muối này đây, nhưng mỗi người hòa tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì buồn chán không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước, họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích.

Tôi không mấy ấn tượng và chưa hiểu rõ lắm những gì cha nói. Chỉ biết là cảm thấy rất rất dễ chịu và thoải mái khi được ngồi đung đưa trên đôi vai vững chắc của cha.

10 năm sau. Câu bé ngày xưa bây giờ đã lớn và trưởng thành. Tôi đang lái chiếc xe Jeep 1952 Willys về phía những ngọn đồi ở phía trên thành phố Redlands (Bang California) với ý định sẽ không bao giờ, không bao giờ quay lại trường học hay cuộc sống nữa. Mới 17 tuổi, tôi đã nếm trải nỗi đau tan vỡ của mối tình đầu. Cô gái mà tôi hẹn hò, chẳng hề báo trước 1 tiếng, và hoàn toàn không thương xót, đã bỏ rơi và lập tức hẹn ngay với người bạn thân. Lúc ấy, thế giới của tôi như sụp đổ

Cuối cùng, khi trời tối, bụng đói cồn cào và lòng đau như cắt tôi cũng mò về nhà. Tôi rất kiệm lời nhưng có lẽ ánh mắt của tôi đã tiết lộ cho cha biết chuyện gì đã xảy ra với tôi. Tuy rất đói nhưng không thể nuốt được miếng nào vào bụng, vì thế, tôi quay về phòng, nằm lăn ra giường và bắt đầu khóc nức nở. Tôi cứ thổn thức khóc như thế với những kỉ niệm của mối tình đầu. Một lúc sau, cánh cửa phòng tôi từ từ mở ra và tôi có thể cảm nhận được cha mình đang đứng lặng lẽ bên giường. Sau đó, ông nhẹ nhàng kéo tấm chăn và chui vào nằm cạnh tôi. Ông quàng cánh tay ấm áp và mạnh mẽ quanh người tôi, và ôm tôi chặt hơn bao giờ hết. Ông kéo cả trái tim, cơ thể và tâm hồn tôi vào người ông. Tôi cảm nhận được cả hơi ấm lẫn sức mạnh của ông, trong khi nước mắt vẫn tuôn như mưa.

Và rồi ông bắt đầu khóc cùng tôi. Tôi thấy lồng ngực vững chãi của ông rung lên với những tiếng nấc nghẹn ngào. Mặt ông áp vào một bên má của tôi và tôi cảm thấy những giọt nước mắt nóng hổi của ông hòa lẫn với nước mắt của tôi lăn trên má mình. Lần này, ông không nói gì cả, chỉ khóc. Khóc vì nỗi đau đầu đời của đứa con trai, khóc vì yêu thương và cảm nhận được những đau đớn khổ sở trong lòng tôi.

Một lúc sau, tiếng thổn thức của tôi giảm dần và một ánh sáng le lói thay thế cho nỗi đau cào xé khi nãy. Cha tôi ngồi dậy, quấn chăn quanh cằm tôi, đặt 1 tay lên vai tôi và nói: “Con trai, bố hứa rằng ngày mai trời lại sáng. Bố thương con.” Sau đó, ông ra khỏi phòng, cũng lặng lẽ như khi ông bước vào….

Ông nói đúng. Ngày mai trời lại sáng. Tôi ngồi dậy, mặc bộ quần áo đẹp nhất, lau chùi chiếc xe jeep của mình sáng bóng và phóng đến trường.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, tươi đẹp hơn cả trước kia, vì tôi biết rằng mình được yêu thương vô điều kiện, bởi cha dậy cho tôi biết như thế nào là cảm thông, là yêu thương thực sự.

“Không có bóng tối thì các vì sao cũng chẳng thể toả sáng. Cuộc sống cũng vậy, không có nỗi buồn làm sao nhận ra được giá trị của niềm vui. Khi có khó khăn mong bạn đừng nản chí, hãy cảm ơn vì nó cho bạn cơ hội để thấy được những thứ mà trước đây bạn chưa hề biết.”

Mới gần đây, tôi vừa lặng lẽ đóng nắp quan tài cho cha tôi. Trước khi làm thế, tôi dừng lại, một lần nữa, vuốt ve những sợi râu trên cằm của ông và nhớ đến 2 cái đêm đã cách đây lâu, lâu lắm rồi.

“Cho dù bạn chọn con đường nào, bạn vẫn sẽ có chút lưu luyến với những con đường mà bạn không chọn hoặc đã đi qua. Vì vậy trên đời không hề có chuyện lựa chọn mà không hối hận. Bạn cần tin rằng con đường bạn đã chọn là đáp án CHƯA chính xác. Và biến nó thành con đường đúng. Thế thôi.”

 

http://https://www.youtube.com/watch?v=igqQv_IDLPY

Bảo hiểm nhân thọ Thành Phố Đông Hà Tỉnh Quảng Trị